CHÀO THÁNG 12
SẴN SÀNG CHO MÙA GIÁNG SINH CUỐI NĂM 2013
SẴN SÀNG CHO MÙA GIÁNG SINH CUỐI NĂM 2013
***
Ngô nướng đầu mùa
( Theo Nhịp sống Hà Nội)
( Theo Nhịp sống Hà Nội)
(NSHN) - Có thứ quà cuối thu đầu đông được
chào mời bằng hơi ấm của nắng, hương thơm của đất và vị ngọt của gió nội hương
đồng. Thứ quà vẫn được thưởng thức nhẩn nha trong cái rét se sắt của đợt gió
đông bắc đầu tiên thì không gì thú vị bằng.
Đó là ngô
nướng!
Ngô
nướng dễ dãi chẳng kén khách nên lúc nào cũng đắt hàng. Người bán ngô nướng
không cầu kỳ treo biển như những quán ăn đêm khác mà chỉ cần một bếp than hoa
lặng lẽ một góc phố cũng đủ như một lời mời chào ấm áp, thơm nồng
trong những đêm đông tháng giá.
Ngô
có thể đem luộc, cầu kỳ hơn hấp cách thuỷ với mía. Nhưng thích nhất vẫn là được
tận hưởng ngô nướng với bạn bè trong đêm đầu đông lành lạnh. Ở một góc phố, bên
bếp than hồng bọn học trò xúm xít vừa hơ tay lên bếp cho ấm, vừa xuýt xoa nếm
mùi hương ngào ngạt của ngô sữa bén lửa.
Đông
về, trên mỗi góc phố, con đường nào của Hà Nội cũng có thể dễ dàng tìm được
hàng ngô nướng, nhưng có lẽ nhiều nhất vẫn là tại những khu đông
dân, trước các cổng trường khi sắp vào giờ tam tầm cho những ca học
thêm buổi tối.
Còn
một nơi thi vị để thưởng thức ngô nướng là cầu
Long Biên. Khi bóng chiều vừa ập xuống, khúc giữa của cầu bỗng trở
thành nơi quy tụ nhiều nhất của những người bán ngô nướng. Cách một quãng ngắn
là có vài chiếc ghế nhỏ được đặt ra khiêm tốn, gọn ghẽ, một bếp than hoa bắt
đầu bén đượm…
Người
bán chẳng cần lắm lời giới thiệu vì những ruộng ngô đang vào mùa thu hoạch
nơi bãi bồi bát ngát ngay dưới chân cầu cũng là chiêu “PR” hiệu quả nhất cho
những bắp ngô tươi ngon. Nhiều bạn trẻ vẫn quả quyết: “Chỉ có ăn ngô nướng ở
cầu Long Biên mới là ngon nhất!”. Thì vẫn là những bắp ngô nếp nướng thơm lừng,
dẻo bùi nhưng được lan toả trong cái lồng lộng phóng khoáng của gió trời; trong
cái bát ngát mênh mông của đất mãi phù sa thì quả thật không còn gì thú vị
bằng.
Và
có lẽ mọi cuộc hò hẹn ở nơi đáng lẽ người ta chỉ chọn làm nơi hóng gió mát vào
mùa hè này cũng thật đặc biệt. Một cái nắm tay cũng gần gũi và trở nên ấm áp,
tình ý biết bao nhiêu khi gió đông đang thốc qua hàng lan can nhuốm màu thời
gian trên cây cầu lịch sử của Hà Nội
Trong
không gian chỉ có tiếng nổ lách tách của than hoa cháy đượm, tiếng lép bép của
hạt ngô sữa bén lửa theo tay quạt đều đều của bà hàng là những ánh mắt háo hức
mong chờ. Cái dáng ngồi co chân trên ghế thấp gần mặt đất, bay bay gấu quần
“chân què” và tấm áo bông trần cũ kỹ cũng mang cảm xúc nao nao như hình ảnh
người bà trong cổ tích.
Ngô
không ăn “nhồm nhoàm” mà tỉa từng hạt một, nhai kỹ mới ngon, ngọt, thơm, bùi.
Bắp ngô vừa rời lửa than còn nóng rẫy, đảo qua đảo lại trong tay nước miếng đã
tứa ra. Đám con trai xoa cho hết muội than, rồi chuyền tay cho các gái. Thế đã
thành một cử chỉ đầy “ẩn ý” mang ấn tượng của thủa ban đầu tinh khiết, ngây
thơ…
Ngân
Hạ
Chà chà, ngô nướng mới tuyệt làm sao!
Trả lờiXóaTrời rét đầu đông
XóaNgô sữa nướng xong,
Bên chảo than hồng,
Thêm chén rượu nồng,
Ấm áp cõi lòng
Quên hết trời đông !