6 tháng 11, 2016

CHUYẾN ĐI CAMPU CHIA: MỘT CUỘC MẠO HIỂM

IV-CHUYỆN CUỐI: MỘT CUỘC MẠO HIỂM
      
* Đoàn du lịch Vietrantour khi đăng ký khách tour ban đầu có phần băn khoăn, vị khách cao tuổi sinh năm 1935 (82 tuổi) là khách lẻ (đi một mình), cao tuổi nhất Đoàn . Mọi thứ ban đầu đều thực hiện online (qua email) giữa công ty và khách hàng, ông cụ tự làm. Chuyến tour khai trương du lịch xứ Camp bằng đường hàng không máy bay KamPu chia, Angkor Air, K6.
Khi khách tour cẩn thận đến Công ty giao dịch (cho hai bên trực tiếp gặp gỡ) và cô giao dịch viên hết lo lắng, yên tâm.Vị khách còn khá tráng kiện và cũng đã đi không ít tua- thế là đủ.
** Chuyến đi ngắn ngày, đi về bằng máy bay không có gì đáng ngại.
Cuộc mạo hiểm bất ngờ ở thời điểm cuối cùng tại sân bay Siem Reap trước khi toàn đoàn cất cánh bay trở về Hà Nội.
Ấy là buổi chót du lịch xứ Camp, HDV địa phương có giới thiệu sản vật- đặc sản làm quà khi về VN; trong đó có thực phẩm vùng Siem Reap đã sấy ép túi ni lông sạch: cá lóc Biển hồ sấy khô, thịt bò, thịt trâu sấy khô, cả thịt rắn, thịt cá sấu. Khi ông lên đường bà đã căn đi dặn lại là ông không mua gì, chỉ bình an trở về. Thế nhưng không lẽ lại tay suông, ông quyết định mua mấy cân, cá lóc, thịt bò sấy khô đã ép túi “chân không “ không mùi mè sạch sẽ. Còn hỏi kỹ HDV có cấm đoán gì khi lên máy bay:” -không, mua sản vật địa phương càng làm giàu cho xứ sở “! Yên tâm đi!
Va li ông nào có gì mấy, thừa sức cho thêm kg hành lý. Nhưng bởi lên xe ra sân bay mới nhận được hàng quà, ông nghĩ thôi cứ xách tay. Hôm đó xếp hàng vào kiểm tra an ninh khá đông vì có cả chuyến bay khác, nhiều khách các nước. Thời gian còn không nhiều. Dẫu sao cũng đã qua cửa và không có điều gì vi phạm an ninh. Đã tưởng vào phòng chờ, bất ngờ một nhân viên an ninh Camp yêu cầu xem túi xách tay gói quà mua tại Camp. Có gì mà không mở cho xem. Bỗng chàng CA xứ Camp cất tiếng (Anh ngữ) không cho phép mang đi? Ông biết tiếng Anh còn quá ít, may thay có hai cháu trẻ khá giỏi Anh ngữ giao dịch giúp. Càng giải thích thì mặt nó (CA Camp) càng lầm lì, khó đăm đăm!- Nó bảo: phải ký gửi ! Thời gian chẳng còn nhiều. Hai cháu trẻ bảo: Thôi, ông bỏ quách đi! Chịu vậy, vào phòng chờ. Nghe các cháu bỏ lại và cùng đi.
Việc khác: Check in là chờ cửa số 6, đến nơi: đổi cửa số 4, “Chúng”gây rắc rối gì đây? Mọi người vẫn còn đang ngồi chờ.
Chợt nhớ: Ban nãy qua cửa an ninh mình tháo thắt lưng cũng bỏ luôn vào túi quà sấy khô! Sao không lấy lại? Còn kịp. Và tất nhiên vội vã quay ngay lại. Chúng nó tất yếu phải trả cái xanh-tuya. Mình “đề nghị”một lần nữa cho lại cái túi quà.”Nó” –gọn lỏn: Phải ký gửi! Tức không chịu được, xách luôn trở lại quầy check in. Và khi đó an ninh vòng ngoài giữ lại hộ chiếu, chỉ cho cầm vé. May thay tại quầy hành lý “Họ” hiểu, đóng hộp, dán biên lai (nộp 3$ lệ phí) cho mình trở lại nhận hộ chiếu và đến cửa ra máy bay.Vào qua cửa số 4 đi Hà Nội duy nhất chỉ còn một mình! Đón mình lên xe chuyển ra máy bay cũng chỉ một mình! Và lên xong thì cầu thang máy bay cũng cất đi. Máy bay sẵn sàng lăn bánh! Hú vía! Đoàn DL cũng thở phào sung sướng: cụ già không bị lỡ chuyến ! Toàn Đoàn đầy đủ trở về.
Chuyến bay an toàn. Cuộc đi kết thúc.
Trên máy bay cả Đoàn râm ran cụ già còn dũng khí, kiên trì và cũng mạo hiểm, thành công chọi lại tên CA Camp tham lam định ăn chặn túi thực phẩm ngon lành mà cụ đem về làm quà  cho gia đình; “nó” muốn không mất đồng  nào mà có một bữa nhậu xôm trò đó sao? Mọi người HOAN HÔ và đồng thanh tán thưởng: TUYỆT VỜI !
Cụ già trầm ngâm: THOÁT HIỂM ! Thêm các kinh nghiệm đi đến một nước còn kém hơn mình, còn bộ phận công chức (nhất là tại cửa khẩu sân bay) bần tiện “ăn đút, ăn chặn” du khách ! (Khi nhập cảnh cũng như khi xuất cảnh đều phải có kẹp kín 1$ hoặc 2$ mới dễ dàng xong việc !)
Cuộc sống luôn sôi động! Đường đi phía trước vẫn còn dài dài. Hiểu thêm con người. Cứ còn đi tour, đi nữa, các sân bay vẫn rộng mở cửa đón chào !

                                                         Hà Nội 15 h15   05 / 11 / 2016

2 nhận xét:

  1. Thôi thì...." rút kinh nghiệm"!. Chúc mừng cụ đã "thoát hiểm", hạ cánh an toàn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn cụ Hải Tran Trung
      Càng đi càng thấy mênh mông xứ người !
      Người vui ta có nụ cười
      Người lì ta quyết chịu chơi ngán gì !

      Xóa

* BẠN CÓ THỂ DÙNG CÁC THẺ SAU ĐỂ ĐƯA VÀO COM:
- Ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
- Video: [youtube]Link Video[/youtube]
- Nhaccuatui: [nct]Link nhạc[/nct]