Nói chuyện với ảnh
Tản Đà
Người đâu? Cũng giống đa tình,
Ngỡ là ai, lại là mình với ta.
Mình với ta dẫu hai như một,
Ta với mình tuy một mà hai?
Năm nay mình mới ra đời,
Mà ta ra trước đã ngoài đôi mươi.
Cuộc nhân thế câu cười tiếng khóc,
Nghề sinh nhai lối dọc đường ngang.
Đầu xanh ai điểm hơi sương,
Những e cùng thẹn, những thương cùng sầu.
Đôi ta vốn cùng nhau một tướng,
Lạ cho mình sung sướng như tiên,
Phong tư tài mạo thiên nhiên
Không thương không sợ, không phiền không lo.
Xuân bất tận trời cho có mãi,
Mảnh gương trong đứng lại với tình.
Trăm năm ta lánh cõi trần
Nghìn năm mình giữ tinh thần chớ phai.
TẢN ĐÀ
NGUYỄN KHẮC HIẾU
NGUYỄN KHẮC HIẾU
Hay thật, thú vị thật anh ạ!
Trả lờiXóaTôi thuộc bài thơ này từ khi còn nhỏ khi nghe các anh chị tôi đọc. Bởi thơTản Đà hầu hết đều trước năm 1930, chẳng hạn Khối Tình con II vào năm 1918, mà bài này trong Khối Tình con I thì còn trước nữa. Lâu lâu thi thoảng lại đem ra "ngâm ngợi " lại.
XóaThơ của Tản Đà hay thật và không thiếu phần lãng mạn.
Trả lờiXóaTuy cổ nhưng vẫn rất hay, đôi khi như thể ca dao.
Xóa