Một đêm ở Paris
Bài và ảnh: Lê Việt Khánh -Hà Nội
Bài và ảnh: Lê Việt Khánh -Hà Nội
Một trải nghiệm có lẽ là tuyệt vời nhất đối với một nhiếp ảnh
gia! Đó là được cùng chiếc máy ảnh của mình trải qua một đêm ở một trong những
thành phố đẹp nhất thế giới – Paris! (Việt Khánh, Hà Nội)
Nhiếp ảnh, trong tiếng Hy Lạp cổ, được ví như “ Vẽ bằng Ánh
sáng” (photo: ánh sáng, graphy: bút vẽ). Vậy thì còn gì thú vị hơn là được vẽ
bằng ánh sáng ngay giữa “kinh đô của ánh sáng”. Đó quả thực là một ước mơ của
bất cứ tay máy nào trên thế giới và tất nhiên, với tôi nữa, một người cầm máy
trẻ tuổi của đất nước Việt Nam thân yêu!
Paris
dưới ánh sáng mặt trời vốn đã quá thi vị rồi. Những tầng kiến trúc cổ kính
xuyên suốt hàng trăm năm dường như còn nguyên vẹn cho tới tận ngày nay. Những
dãy phố mà bất cứ tòa nhà nào, bất cứ góc phố nào cũng là một kiệt tác kiến
trúc cứ như thể kéo dài mãi, nhân rộng mãi không bao giờ hết. Nhưng tất cả sự
đẹp đẽ của một Paris ban ngày đó bỗng chẳng thể so sánh được với một Paris
khi màn đêm xuống, một Paris lên đèn, một Paris hoa lệ.
|
Nhắc
đến Paris không thể không nhắc đến biểu tượng của thành phố này, Tháp Eiffel.
Đã từ lâu lắm tôi vẫn chỉ ngắm nhìn ngọn tháp này qua tranh ảnh, TV để rồi
thầm mong một ngày nào đó sẽ được chạm tay vào từng thanh sắt của cây tháp
huyền thoại đó. Và chính bây giờ đây, khoảnh khắc bấm máy này, tôi đang đứng
trước ngọn tháp lấp lánh đó, khoảng cách vừa đủ để lấy trọn Eiffel vào khuôn
hình của mình.
|
Người Paris dường như có vẻ không thích đi ra đường buổi đêm lắm.
Chỉ có giới trẻ thường tụ tập ở một số địa điểm để cùng nhau uống bia, trò chuyện
vui vẻ hoặc chơi một vài môn thể thao mang tính biểu diễn. Bên cạnh đó, đêm
cũng là thế giới riêng tư của những người nghệ sỹ già,những con người cô độc.
Gần
sáng, tôi đến được nhà thờ Đức Bà Paris. May mắn cho tôi là bình minh trên
thành phố này là khá muộn. Mùa cuối thu, mặt trời thường ló rạng vào khoảng
7h—8h sáng. Vậy nên lúc này nhà thờ Đức bà Paris vẫn sáng đèn, tôi chọn chiếc
ống kính tiêu cự rộng nhất của mình và chụp ngay dưới chân tòa kiến trúc đã
đi vào những trang văn học bất hủ của đại văn hào Victor Hugo!
Và
rồi bình minh cũng lên, dù có muốn tôi cũng không thể níu kéo thời gian ở
lại. Nhưng tôi đã có một Paris by night như thế! Đầy hứng khởi và phiêu bồng.
Tôi đứng trên cây cầu tình yêu và ghi nhận lại khoảnh khắc bình minh lên trên
sông Seine. Mai là một ngày mới và chỉ có chiếc máy ảnh của tôi là lưu giữ
được đêm của hôm qua. Đêm của tôi và Paris – kinh đô ánh sáng!
|
Lê Việt Khánh
Ảnh Paris về đêm đẹp quá, em cũng từng ước ao được đến nơi đây, nhưng rồi mất cơ hội.Số là nawm1988 khi em đi giảng dạy ở Côngô,dự định lúc hết hạn sẽ vào chơi ở Paris để được sờ vào tháp Eiffel,nhưng thật tiếc năm đóhọ cắt hợp đồng nửa chừng nên thất vọng ,bây giờ hết cơ hội rồi anh ạ.Cám ơn bác đã cho xem ảnh đẹp của thành phố hoa lệ.
Trả lờiXóaTôi cũng chưa có lần đặt chân đến Paris. Có một dịp đã sắp xếp chuyến đi tua châu Âu qua mấy nước, trong đó có Pháp; nhưng rồi cũng ngại tua guồng mình vất vả quá sức nên đành thôi. Đi riêng lẻ thì không dễ gì lập trình được dẫu mình có thể tự giao tiếp được tuy tiếng Pháp cũng bình thường thôi. Không biết có thể còn có dịp may nào đến được Paris ? Cảm ơn RoseDoan.
XóaNhững gì ĐẸP được thế giới công nhận thì ngắm mãi không chán.
Trả lờiXóaCám ơn cụ !
Vâng, ta luôn thích ngắm nhìn cái ĐẸP. Kiến trúc Pháp, TP Paris luôn đẹp, nhất là ban đêm. Không chỉ Paris, năm 2009 tôi có đến Thượng Hải, họ cũng nói: TH ban ngày chỉ là chiếc tivi đen -trắng, nhưng ban đêm trở thành chiếc ti vi màu. Cảm ơn cụ ghé thăm .
XóaRất may là những nơi này tôi đã tận mắt ngắm nghía một lần cùng con, cháu.
Trả lờiXóaCụ và con ,cháu đã đến "những nơi này" (ở Paris) thật là hay; chúc mừng cụ. Không rõ với các nước khác, nhưng chắc chắn là Đức và Pháp thì cụ TM đã đến được nhiều nơi. Tôi chỉ ngắm- nhìn qua ảnh và TV, chưa được tận mắt xem. Mong có một dịp được đến tận nơi. Cảm ơn cụ.
Xóa